chóu lè tiān yáng zhōu chū féng xí shàng jiàn zèng
bā shí gēn qián bái fà wēng, dào lái hé chù bú cāng cāng。
lǎo qù cāng shān gēng duǎn hè, bìng lái hóng lèi zhān qīng shang。
kě lián xiāng sǐ qián chéng jìn, mò wèn rén jiān shì yǔ fēi。
wéi yǒu mén qián xī shuǐ shuǐ, zhī rán dōng qù sì xī shí。
这首诗不仅展现了刘禹锡个人的坎坷经历,也反映了他对人生哲理的深刻思考。通过这首诗,我们可以感受到诗人虽历经磨难却依然乐观豁达的精神风貌。